Khi nhắc đến cậu bé Vũ Quốc Linh, nhiều người không thể nào quên được vụ việc xảy ra cách đây 6 năm về trước tại xã Tế Tân, huyện Nông Cống (Thanh Hóa)…

Bi kịch gia đình và nỗi đau con trẻ

Ngày 27/4/2011, với bản tính cờ bạc, lô đề và máu ghen tuông, Vũ Văn Quang (cha ruột bé Linh) chỉ vì tức giận với vợ mà anh ta đã nhẫn tâm tẩm xăng thiêu sống chính đứa con của mình. Linh được đưa vào cấp cứu ở Bệnh viện (BV) Nhi Thanh Hóa trong tình trạng bỏng toàn thân.

Bé Linh bị bỏng toàn thân. Nguồn ảnh: dantri

Suốt 20 ngày đầu nhập viện, cả cơ thể Linh bất động, được băng bó kín, chỉ hở hai con mắt. Mỗi lần y tá thay băng cho con, chị Lê Thị Hà (mẹ Linh) đau đớn chỉ muốn ngất đi, không dám nhìn cảnh tượng đó.

Phần da bị bỏng của Linh quá sâu, phải ghép da đắp vào những chỗ bị tổn thương để tránh nhiễm trùng. Ngày 18-5-2011, ca phẫu thuật ghép da đầu tiên được tiến hành. Bác sĩ lấy gần như toàn bộ phần da hai bên đùi chị Hà ghép trực tiếp sang cho bé Quốc Linh. Tuy nhiên, phần da ghép của mẹ lại không tương thích nhiều với cơ thể của cậu bé nên bong ra khá nhiều. Các bác sĩ lại lấy da của Linh ghép cho cậu bé ở những chỗ bong tróc. Đến lần cấy ghép da cuối cùng thì Linh bị nhiễm trùng máu, phải chuyển sang Bệnh viện Nhi trung ương.

Bé Linh kháu khỉnh đáng yêu trước khi bị cha tẩm xăng đốt. Nguồn ảnh: zing.vn

Cứ như thế suốt bốn tháng trời, cậu bé mới 3 tuổi phải đối diện với hàng loạt tình huống thập tử nhất sinh, chiến đấu với thần chết để giành lại sự sống. Sau chín lần ghép da, ngày 26-7-2011 bé Linh được xuất viện về nhà bà ngoại ở xã Tế Tân với gương mặt biến dạng khủng khiếp.

Đầu chỉ là mảng da trọc lóc màu đen bị tróc vẩy. Bàn tay bị cháy đen với những ngón tay chỉ còn là những đốt ngắn dính lại với nhau. Linh không đi và cũng không ngồi được.

“Lúc mới về da cháu rất non, chỉ cần chạm nhẹ là tróc ra. Mẹ phải bế con 24/24 giờ. Mỗi lần thay băng hay tắm Linh đau lắm, cứ kêu lên: “Trời ơi con đau quá. Con có làm gì đâu mà con đau như vậy? Tại sao bố lại đốt con?” Những câu hỏi của trẻ con khiến tôi quặn lòng nuốt nước mắt vào trong”. Chị Hà lau nước mắt chia sẻ.

“Khi đó, việc ăn uống của cháu vô cùng gian nan, đồ ăn phải thật mềm và được xắt nhỏ, đến uống nước cũng phải dùng ống hút. Miệng Linh không mím lại được, cũng không há ra được. Mẹ phải vón cơm thật nhỏ bỏ vào miệng bé.” Chị kể tiếp.

Đã thế, chiếc mũi bị cháy đến biến dạng khiến Linh khó thở cả ngày lẫn đêm, phải thở bằng miệng và mũi, những cơn đau đớn vẫn đeo bám cả khi ngủ khiến cậu chỉ chợp mắt được một chút. Đã vậy, bé Linh chỉ có thể nằm nghiêng sang bên phải – do vết bỏng bên trái quá nặng – nên đầu bị lõm hẳn một bên.

Hành trình tìm lại tuổi thơ

Tháng 10-2011, một đoàn từ thiện của Thụy Sĩ về làm việc tại Bệnh viện (BV) Nhi Thanh Hóa. Lãnh đạo BV đã trao cho Quốc Linh một cơ hội lớn: phẫu thuật tách ngón tay, bởi bàn tay phải của bé chỉ còn bốn ngón, một ngón bị cháy khô nên bác sĩ phải tháo khớp rất sâu để các ngón khác không bị hoại tử.

Lúc mới tháo băng, tay bé không cử động được, như hai nắm đấm to, tròn, cứng đơ. Đau đớn là vậy nhưng cậu bé rất thích luyện viết chữ. Dù ngón tay to và ngắn nên không cầm bút chì được, chỉ kẹp được một lúc đã mỏi tay. Không viết được, nhưng cậu bé không bỏ cuộc, cứ viết được một vài chữ là nghỉ rồi viết tiếp. Từng nét chữ cũng trở nên quá khó khăn với một đứa trẻ như Quốc Linh. Nhìn thấy sự khao khát của đứa trẻ bất hạnh, không ai cầm nổi nước mắt.

Và một may mắn nữa lại đến với cậu bé bất hạnh: với sự hỗ trợ nhiệt tình của BV Quốc tế Hạnh Phúc (Bình Dương), bé Quốc Linh đã được đưa sang BV thẩm mỹ JK (Hàn Quốc) điều trị miễn phí.

Tại đây, bé Linh phải trải qua nhiều ca phẫu thuật ghép da và tiêm tế bào gốc. Mặc dù chịu nhiều đau đớn nhưng cậu bé vẫn luôn vui vẻ hồn nhiên. Sự can đảm và mạnh mẽ đó đã khiến các bác sĩ rất ngạc nhiên và dành cho cậu tình cảm đặc biệt. Linh được tổ chức riêng một buổi tiệc Giáng sinh, tiệc sinh nhật rất bất ngờ với sự tham dự của toàn bộ cán bộ, nhân viên BV JK. Trong ba tháng ở Hàn Quốc, các y bác sĩ người Hàn đã dạy Linh đếm bằng tiếng Anh từ 1-100, biết nói một số câu bằng tiếng Hàn. Các y tá còn mua bút, sách, đồ chơi và nhờ người dịch sang tiếng Việt một bức thư viết riêng cho Linh.

Bé Linh phải trải qua nhiều ca phẫu thuật đau đớn. Nguồn ảnh: dantri

“Mỗi đợt phẫu thuật thường từ 8-14 giờ và Linh phải nhịn ăn 8-12 giờ. Linh rất biết chuyện, tỏ ra người lớn, còn nhắc mẹ: mẹ ơi con phải nhịn ăn để ngày mai bác sĩ phẫu thuật, không được uống nước, không được đánh răng. Có đói Linh cũng không đòi mà thủ thỉ: phẫu thuật xong mẹ cho con ăn nhé. Sau mỗi lần phẫu thuật, cháu đau lắm nhưng không than thở với mẹ” – chị Hà kể.

Sau những đợt phẫu thuật ở BV JK, cuộc sống của Linh đã thay đổi tích cực. Cậu bé đã bình tĩnh khi soi gương chứ không khóc như trước.

“Bây giờ bé đã có ngón tay, dù cầm gì cũng phải cầm bằng hai tay. Việc tắm cho bé cũng thoải mái hơn vì bé không đau nữa. Từ khi đi Hàn Quốc bé lớn hẳn lên, thích tự mình làm mọi thứ như tự đánh răng, mặc áo, tự đi vệ sinh, đi dép… mà không cần mẹ giúp. Khi tôi muốn giúp con thì bé nói: mẹ để con tự làm. BV JK đã có kế hoạch lâu dài giúp Linh tìm lại gương mặt thật của mình. Tôi mong chờ ngày đó để Linh được đi học như mong ước của con…” – chị Hà nói, đôi mắt ánh lên niềm hy vọng tha thiết.

Và phép màu đã tìm đến cậu bé bất hạnh

Chúng tôi tìm đến ngôi nhà của chị Hà (mẹ cháu Linh), nơi hai mẹ con đang sinh sống. Trông thấy chúng tôi, cậu bé nhút nhát ngày nào vui mừng chào đón, nhanh nhảu chạy vào gọi mẹ ra tiếp khách. Hiện, cậu bé đang cùng mẹ sống vui vẻ bên tổ ấm mới.

Được biết, 3 năm sau khi lầm lỡ một đời chồng, đầu năm 2014, với tình yêu thương cao cả, cảm thông với hoàn cảnh của mẹ con chị Hà, anh Lang Văn Hội (quê Thường Xuân, Thanh Hóa) đã đến với mẹ con chị như một ánh sáng đánh thức sức sống cho hai mẹ con. Chị Hà quyết định đi bước nữa và giờ đây họ đang cùng nhau xây dựng một cuộc sống hạnh phúc mới.

Hai mẹ con đã có một gia đình mới. Nguồn ảnh: zing.vn

Hồi tưởng lại những tháng ngày đã qua, chị Hà bùi ngùi:

“Sau ngày đó đến nay cháu dường như đã quên dần những kí ức đau khổ, chăm ngoan, chịu khó và học rất giỏi. Hiện cháu đã lên 9 tuổi và bước vào học lớp 4. Cả 3 năm học vừa qua, Linh đều xuất sắc đạt danh hiệu học sinh tiên tiến. Mới đó đã 6 năm rồi, giờ nhìn cháu lớn khôn thế này tôi vừa mừng, vừa lo. Chỉ mong sao sau này lớn lên những kí ức ấy sẽ phai mờ để cháu còn bước tiếp quãng đường còn lại. Hiện tôi và cháu đang rất hạnh phúc bên gia đình mới, cháu có thêm một người em nữa rồi, mong rằng sau này cháu sẽ vượt qua mọi chông gai.”

Tiếp xúc với chúng tôi, cháu Linh tỏ ra rất hoạt bát, nhanh nhẹn. Ngoài thân hình với nhiều vết bỏng nặng nề, cậu bé dường như đã lãng quên mọi chuyện của quá khứ và đã có thể làm được nhiều việc như quét nhà, tự đánh răng, đạp xe đến trường. Ngoài ra thì Linh còn viết chữ rất đẹp và thích học toán.

Bé Linh rất thích học toán và mơ ước thành lính cứu hỏa. Nguồn ảnh: dantri

Khi được hỏi về ước mơ sau này, Linh vui vẻ tâm sự: “Cháu rất thích học Toán, tay cháu bị thế này viết không được nhanh. Sau này cháu ước mơ sẽ trở thành một người lính cứu hỏa để chữa cháy cho người dân”.

Nhìn khuôn mặt bị biến dạng, những ngón tay cụt ngủn đang khéo léo nắn nót từng con chữ của Linh khiến những người chứng kiến không khỏi xúc động.

Cậu bé nhút nhát ngày nào đã trở nên vui vẻ hoạt bát. Nguồn ảnh: dantri

Chia tay Linh ra về, chúng tôi chẳng thể nào quên được hình ảnh của cậu bé mới lên 9. Có lẽ những kí ức đau buồn ấy đã khiến con người cậu trở nên rắn rỏi hơn để nuôi dưỡng ước mơ trưởng thành. Mong rằng, những phép màu kỳ diệu sẽ luôn đến bên em để em viết tiếp những trang sách đẹp trên quãng đường còn lại.

Linh An tổng hợp

Xem thêm:

Từ Khóa: